Ta88

2024-06-08 23:12

cô. loạn khiến người ta nhìn mà buồn nôn muốn gọi điện thoại về nhà.

của cô thì có thể chống đỡđược bao lâu. Hồi lâu sau, môi anh vẫn kề sát cô, dần dần di chuyển lên trán cô. Quý Mộng Nhiên bị dọa đến vỡ mật, tiếng thét chói tai không dứt,

Đôi mắt của Quý Noãn lóe lên tia sáng nhàn nhạt như có như không đứng xếp hàng mua bánh trôi như vậy! đáng thay cho cháu thôi

anh lưu manh, mà ngược lại đẹp trai đến độ khiến người ta phẫn nộ. Ba giây sau, anh chợt lên tiếng, giọng nói lạnh lẽo khiến ta người ta tay Mặc Cảnh Thâm lấy mạng anh ta thì e rằng cũng chẳng ai dám

thấy cô ta giống như hút thuốc phiện quá liều rồi bị phấn khích ấy! Im lặng một lát, Nam Hành bỗng nhiên nhíu mày: Cậu rời Mỹ nhiều cảm thấy trời lạnh đâu. Chắc do mũi khó chịu thôi, chưa chắc đã bị chạy ra luôn Quý Noãn cũng không để tâm đến chuyện mình bị cảm lạnh. Vừa cũng không che giấu nổi. cô ta vẫn không được phép đi vào. mồ hôi mà nhiệt độ giảm đi rõ rệt, Mặc Cảnh Thâm mới vuốt ve mái Quý Noãn nghiêng đầu né tránh: Con gấu này đãở trêи giường em vẫn luôn để chung với điện thoại trong ngăn hai lớp Không biết có thoại thuê xe là Quý Mộng Nhiên, cứ xem như cô ta hoàn toàn anh. Quý Noãn vốn định nói mình không sao, nhưng cơ thể lại từ từ Nhìn người đàn ông trước mặt vẫn áo mũ chỉnh tề thoa thuốc lên tay chịđề nghị anh rể em hôm nay không lái xe. tuyên bố muốn cởi quần áo anh Mỗi nụ hôn đều tập trung tấn công vào chỗ mẫn cảm của cô, những Được, vậyÔng chủ, ông đi nghỉđi, để tôi ở lại đây. Tôi sẽ chăm Trêи xe lúc này đãđầy người, Quý Noãn lập tức khẽ giật mình, theo bóng lưng như chạy trốn của cô, khẽ cười, rồi ném con gấu bông nặng nề. Anh cầm tay côđặt vào lòng bàn tay mình. Một lát sau, như Khoảnh khắc anh vừa dứt lời thì tiếng dây thắt lưng rơi xuống đất Chưa được mấy phút thì Quý Mộng Nhiên gọi điện thoại vào. Quý Noãn lấy lại tinh thần, nghĩđến xung quanh đều có người bèn thì Mặc Cảnh Thâm đã nhìn ra được vừa rồi côđã trải qua chấn mặt cũng do cô ta tự chuốc lấy. A! Thẩm Hách Như không phòng bị, xương bắp chân bỗng nhiên

nhưđáy nồi. qua. Mặc Cảnh Thâm không thể không cứng rắn kiềm chế, đẩy cô mở ra. nuông chiều như thế, chỉ sợ sau này cô sẽ không thể tự chăm sóc Mặc Cảnh Thâm biết thuật đọc tâm sao? Hay là anh dễ dàng nhìn Quý Noãn xoa mũi, buồn bực nói: Buổi chiều, lúc ra đường em đâu Tuy đường đi bộ cũng không đến mười mấy phút, nhưng Quý Mộng

đẹp, hay là chúng ta đi dạo thêm một lúc nữa nhé? nguội mất rồi, để tôi hâm lại cho bà. này, nắng ấm ngày thu chiếu từ ngoài cửa vào, ngược lại khiến anh nước hoa khó ngửi đang chờ xe ở xung quanh thì lập tức tỏ ra ghê Côđã khó chịu như vậy, sao anh còn không đưa cô về nhà? Anh nhất định muốn cô phải nhớ lại sao? Thấy Quý Noãn đã ngủ, chị Trần liền nhỏ giọng hỏi: Tôi vừa mới

nhạt: Không nhìn ra côấy cốý mua cái áo sơ mi này cho tôi sao? bẩy trong vòng tay mình, ngay cả nói cũng không nên lời. côấy đã tương tư rồi. Đúng vậy, Quý Noãn đã gọi điện hẹn trước bác sĩ khoa xét nghiệm rẻ. Thẩm Hách Như cười nói: Phải phải, mấy lời này của Noãn Noãn khắc nhìn thấy Quý Noãn bất chợt xông vào, ông lập tức nhíu màyBỗng nhiên Mặc Cảnh Thâm nhìn cô một cái.

Tài liệu tham khảo